CỘNG SẢN ĐANG BÁN NƯỚC TỪNG PHẦN. HÃY TIÊU DIỆT CHÚNG TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN.

CỘNG SẢN ĐANG BÁN NƯỚC TỪNG PHẦN. Ba đặc khu kinh tế, Là BÁN NƯỚC TỪNG PHẦN. Lưỡi bò chần dần đó, Tư bản nào đầu tư ? Cộng sản cứ khư khư, Không có từ "Trung quốc", Sao dân lại phẫn uất, Chửi chúng là nhượng tô. Chỉ có lũ vong nô, Mới giả mù không thấy, Bau xít te còn đấy, Phọt mô sà còn đây,... Dân Trung cộng ngập đầy, Lấy vợ ngay tại chỗ, Nghiễm nhiêm được vào giấy, Nhân khẩu với đỏ bìa. Giờ cộng sản lại chìa, Ba đặc khu, đặt đít, Dân nước nào xúm xít ? Ngoài Trung cộng, Chệch, Tàu ? Một khi sói vào nhà, Chém cha nó chẳng chạy, Tha hồ nó vùng vẫy, Nó là chủ nơi này. Họa mất nước là đây, Nỏ thần trao tay giặc, Cộng sản thì bỏ mặc, Mất nước chính chỗ này. Văn hóa nhuốm từng ngày, Nạn con lai bùng nổ, Dân Việt bị thế chỗ, Bằng mẫu quốc, thiên triều. Lợi ích được bao nhiêu, Chỉ vài đồng thuê đất, Trong khi nhiều thứ mất, Điển hình tour không đồng. Gái Việt lấy chồng Tàu, Trai Việt thì mất vợ, Dân Việt đi ở đợ, Cầu thực khắp năm châu. Lợi ích có gì đâu ? Thực tế kia đã rõ, Nó quẹt thẻ nước nó, Để mua hàng nước ta. Khi đã là đặc khu, Tức là nhà của nó, Dân Việt không vào đó, Đúng không Đồng Sỹ Nguyên ? Để thỏa thê cơn nghiện, Mùi tiền của giặc Tàu, Cộng sản quyết tâm cao, Bán giang sơn cho giặc. Đem quốc gia ra chặt, Phân khúc thành đặc khu, Rồi sa mưa, hóa mù, Thúc đẩy nền kinh tế. Chúng nói sao hay thế, Phát triển kinh tế ư, Nhà máy mọc như rươi, Ngàn tỷ đồng đắp chiếu. Toàn lũ tham, chậm hiểu, Làm ít nhưng ăn nhiều, Cát sa mạc cũng tiêu, Biết bao nhiêu cho đủ. Ba đặc khu, đặt đít, Là bán nước từng phần, Để cộng sản vinh thân, Mà quyết tâm giữ đảng. Kể sao hết khốn nạn, Lũ diệt tộc, phản nòi. Lũ cam phận tôi đòi, Bán tổ tông theo giặc. Dân Việt mau xiết chặt, Tay trong tay một lòng, Phá hỏng luật đặc khu, Diệt nội thù cộng sản. Gương cha ông còn rạng, Máu Hồng Lạc còn đầy, Sao cứ mãi ngủ say, Bởi bùa mê cộng sản. Hồng Hà kia dẫu cạn, Cũng phải giữ non sông. Cửu Long dẫu cạn dòng, Cùng quyết thề sanh tử. Noi gương hồn Trưng Nữ, Noi chí Đức Thánh Trần, Dẫu nát cả châu thân. Quyết không làm nô lệ. Hãy chung tay khích lệ, Hào khí giống Tiên Rồng, Đánh một trận sạch không, Sạch sanh loài cộng sản. Đừng nhu nhược, than vãn, Rằng ta đánh bằng gì ? Mà phải luôn khắc ghi: Ta thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc. Dạy mà đi hỡi con dân nước Việt. Đấu tranh này là trận cuối cùng. Hãy quyết tử để nước Việt trường tồn. /. Tran Hung.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

TẠI SAO TRUNG QUỐC PHẢI SỤP ĐỖ

KIỀU CHINH VÀ CÂU TỰ HỎI "TÔI ĐÃ LÀM GÌ NÊN TỘI ?" CỦA TÁC GIẢ BÙI ANH TRINH

KHOÁC ÁO THẦY CHÙA ĐỂ CHẠY ÁN, MỘT LOẠI GIÁN ĐIỆP CỦA VIỆT CỘNG VÀ CÁCH GIỮ THỂ DIỆN CHO ĐẢNG VIỆT GIAN CỘNG SẢN