THỦ TƯỚNG "ĐẦU TÔM".
THỦ TƯỚNG "ĐẦU TÔM".
Sau khi thủ tướng mở mồm:
Cửu Long trù mật nên thành "Đầu Tôm".
Giờ đây xứ ấy "Ôm Bom".
Giá tôm rẻ mạt, dân ôm nợ nần.
Rõ phường thủ tướng "Cù Lần"
Xa gần đều phán "đầu tàu, đầu tôm".
Cái miệng luôn nổ hơn bom.
Cái đầu rỗng não, đầu tôm đúng là.
Tội nghiệp dân chúng nước nhà.
Nghe lời xúi bậy, bán nhà, đợ con.
Quanh năm cứ chạy lon ton,
Hết "giải cứu lợn", lại còn "cứu tôm"...
Nợ nần dân cứ việc ôm,
Thuế, Phí, Giá, Lãi... đảng bơm đụng trời.
Đảng làm tan cả đất trời,
Sông tan, Biển chết, Núi đồi sạch trơn.
Cộng sản một lũ "vong ơn".
Hại dân, bán nước, giang sơn điêu tàn.
Dân oan lệ chảy hai hàng,
Nhưng vẫn mơ màng "đảng thật quang vinh".
Vẫn vui "nghèo mà an bình",
Phó mặc cho đảng một mình tự tung.
Để rồi đến phút lâm chung,
Mới hay mình bị khốn cùng vì đâu.
Vì luôn "tiến mạnh, tiến mau",
Vì luôn phấn đấu "đầu tôm, đầu tàu".
Việt Nam đất nước "nhiệm màu".
Vì có thủ tướng "Đầu Tàu-Đầu Tôm".
Tran Hung.
Nhận xét